Chương 80: Công chúa Chân Long

[Dịch] Mỗi Tháng Có Thể Ước Nguyện, Đạo Tông Thánh Nữ Luân Hãm

Hắc Bạch Chi Nguyệt

8.293 chữ

11-10-2025

“Ta muốn ước nguyện, cho ta tăng một đại cảnh giới, đạt tới ‘Đệ Tứ Thần Niệm Cảnh’!”

【Thực hiện nguyện vọng này cần 42 điểm nguyện vọng, có muốn ước nguyện không?】

Ninh Dịch lúc này có 47 điểm nguyện vọng, hoàn toàn đủ để chi trả cho ước nguyện 42 điểm.

Nhưng Ninh Dịch lại chẳng hề vui mừng, ngược lại còn cảm thấy vô cùng khó hiểu.

“Sao lại thế này, hai tháng trước ta đã có 42 điểm nguyện vọng, khi đó ta cũng đã ước một nguyện vọng tương tự, nhưng hệ thống lại báo điểm nguyện vọng không đủ, ta mới phải tiếp tục tích lũy.”

“Hai tháng sau, ta ước nguyện lần nữa, sao điểm nguyện vọng cần thiết lại ít đi?”

Ninh Dịch không phải lúc nào cũng tích lũy điểm nguyện vọng.

Hắn đâu phải kẻ ngốc, mỗi tháng khi hệ thống ‘phát lương’, hắn đều nhân cơ hội ước nguyện, xem có thể thành công hay không.

Thành công thì tốt nhất, không thành công thì tiếp tục tích lũy, cũng chẳng cần vội.

Nhưng khi hắn có 42 điểm nguyện vọng thì ước nguyện thất bại, mà bây giờ lại thành công.

“Để ta nghĩ xem nào, theo suy đoán của ta, cách thức ước nguyện của hệ thống là lợi dụng tài nguyên sẵn có để hoàn thành nguyện vọng của ta.”

“Việc này giống như xếp hình, các mảnh ghép bên ngoài càng nhiều, ta chỉ cần dùng ít điểm nguyện vọng nhất là có thể hoàn thành bức tranh.”

“Còn nếu khối xếp hình này không có một mảnh nào, cần ta phải tạo ra từ hư không, vậy thì hệ thống sẽ nghịch chuyển nhân quả, dùng đến thần lực can thiệp, từ đó khiến ta tiêu hao lượng lớn điểm nguyện vọng.”

“Cũng có nghĩa là, một sự việc hoặc một người nào đó có thể giúp ta tăng cảnh giới đã đột nhiên xuất hiện biến hóa, khiến độ khó để ta hoàn thành việc này giảm xuống, điểm nguyện vọng cần thiết cũng vì thế mà ít đi.”

Đây là lời giải thích hợp lý nhất mà Ninh Dịch có thể nghĩ ra sau khi suy ngẫm.

Tuy nhiên, bất kể lời giải thích này có đúng hay không, có thể thực hiện được nguyện vọng chính là điều tốt nhất.

Hắn lập tức bình tĩnh chọn ‘Có’.

【Đang thực hiện nguyện vọng cho ký chủ…】

Giao diện này Ninh Dịch đã nhìn qua không biết bao nhiêu lần.

Bây giờ hắn không kích động, cũng chẳng lo lắng, chỉ tiếp tục làm việc của mình.

Khi cơ duyên tăng cảnh giới đến, hắn sẽ tự nhiên biết được, không cần phải lo âu.

“Chẳng lẽ lại là Thiên Mệnh Huyền Nữ đến vắt kiệt ta? Chắc không đến nỗi đó đâu, nếu tăng cảnh giới chỉ dựa vào chiêu này, chẳng phải ta sẽ biến thành một lò luyện công thuần túy sao?”

Ninh Dịch lẩm bẩm một phen.

Trên Cửu Châu đại địa có một con sông lớn nổi danh thiên hạ, tên là Thông Thiên Giang, bắt nguồn từ Bắc vực của Cửu Châu.

Thông Thiên Giang nối liền các châu, là một trong những huyết mạch kinh tế quan trọng nhất của Cửu Châu, thuyền buôn qua lại không ngớt, thúc đẩy giao lưu giữa các miền đông, tây, nam, bắc của Cửu Châu.

Thông Thiên Giang và Thông Thiên Phong của Âm Dương Đạo Tông không có bất kỳ liên quan nào, chỉ đơn thuần là trùng tên.

Nếu nói nơi có quan hệ sâu sắc hơn với Thông Thiên Giang trong Âm Dương Đạo Tông, thì đó chính là Võ Đạo Phong.

Dòng sông do tuyết trên Võ Đạo Phong tan ra chính là một chi lưu hợp vào Thông Thiên Giang, chảy thẳng ra biển lớn.

Lúc này, tại một đoạn địa thế hiểm yếu của Thông Thiên Giang, sông lớn cuồn cuộn, sóng vỗ không ngừng.

Một con giao long đang dấy lên sóng gió dưới mặt sông, thân thể tanh tưởi cuộn lên từng đợt sóng lớn, phát ra tiếng gầm giận dữ.

Đột nhiên,

Mặt sông lại trở nên phẳng lặng, con giao long kia từ dưới nước vọt lên, lớp vảy đen kịt phản chiếu ánh sáng.

Giao long bay thẳng lên vách đá hai bên bờ sông, hóa thành một nam tử có dung mạo thô kệch.

Nam tử mặc trường bào, sắc mặt dữ tợn, chửi ầm vào mặt sông: “Con Long Nữ chết tiệt, lại để cho nó chạy thoát!”

Phía sau nam tử, một người đàn ông khác có tướng mạo tương tự nhưng trông trẻ hơn bước tới, lo lắng nói: “Huynh trưởng, Long Nữ kia dù sao cũng là yêu vương ‘Đệ Thất Bất Diệt Cảnh’.”

“Dù cho nàng lúc này bị trọng thương, chỉ có thể trốn chạy khắp nơi, nhưng e rằng hai huynh đệ chúng ta cũng khó mà giết được nàng.”

“Nếu không thể giết chết nàng hoàn toàn, lỡ như có một ngày nàng dưỡng thương xong, e rằng ta và huynh trưởng khó thoát khỏi độc thủ của nàng.”

Hắc Giao được gọi là huynh trưởng cười một cách lạnh lùng, trong mắt lóe lên vẻ gian xảo và độc địa: “Hiền đệ không cần lo lắng, huynh trưởng ta sẽ không làm chuyện tự tìm đường chết.”

“Long Nữ kia tuy là công chúa của Đông Hải, nhưng Tứ Hải bất hòa, đặc biệt là Tây Hải, chúng căm ghét nhất việc Đông Hải ký kết hiệp ước với Đại Chu.”

“Những Chân Long của Tây Hải kia chỉ muốn liên minh với Yêu Đình, chiếm lấy Cửu Châu, bá chiếm sông ngòi đất trời, lần này ta chính là được một Chân Long ban cho ‘Lục Long chủy thủ’.”

“Vật này có sức sát thương cực lớn đối với thần hồn của Long tộc, có thanh chủy thủ này trong tay, chỉ cần đâm được vào cơ thể Long Nữ, dù nàng là ‘Đệ Thất Bất Diệt Cảnh’ cũng chắc chắn phải chết.”

Gã tráng hán lật cổ tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một thanh chủy thủ lấp lóe hàn quang.

Sự sắc bén của thanh chủy thủ khiến gã tiểu đệ đang cung kính nói chuyện cũng phải sợ hãi lùi lại mấy bước.

Hắn cũng là một con giao long, thân mang một phần huyết mạch của rồng, nên cũng vô cùng e sợ thanh chủy thủ này.

“Không ngờ huynh trưởng lại có bảo vật này, vậy chúng ta còn chờ gì nữa, hãy cùng nhau bắt lấy Long Nữ kia, rút gân lột da, uống máu rồng, ăn long châu của nàng, ta và huynh trưởng cũng sẽ có cơ hội hóa thành Chân Long!”

Giao Long nhỏ tuổi hơn lộ vẻ vui mừng khôn xiết, không còn khuyên can, ngược lại còn thúc giục huynh trưởng, mặt đầy sát ý.

“Hiền đệ đừng nóng vội, đây là Đại Chu vương triều, chúng ta là Yêu tộc, nếu không cẩn thận bị phát hiện, người của Thánh địa Nhân tộc và Thiên Sách phủ sẽ không tha cho chúng ta.”

Giao Long nghe huynh trưởng nói vậy, toàn thân run lên một cái.

Thánh địa thì còn đỡ, nhưng nghĩ đến Thiên Sách phủ, hắn lại vừa hận vừa sợ.

Thiên Sách phủ trấn giữ Cửu Châu đại địa, tranh đấu với Yêu tộc ngàn năm, hàng triệu Yêu tộc đã chết trong tay họ.

Có thể nói, Thiên Sách phủ chính là thế lực mà Yêu tộc căm hận nhất.

“Huống hồ chi lưu này còn thông đến Âm Dương Đạo Tông, ngươi dám xông vào sơn môn của Âm Dương Đạo Tông sao?”

Gã tráng hán nhìn dòng sông chảy xiết trước mặt, sắc mặt âm trầm.

Giao Long tiểu đệ sợ hãi lắc đầu lia lịa.

Nói đùa sao, đó là Âm Dương Đạo Tông, cường giả Đệ Thất Bất Diệt Cảnh và Đệ Bát Quy Nhất Cảnh không biết có bao nhiêu người, bất kỳ ai cũng có thể tiện tay đập chết hắn.

“Huynh trưởng, Đông Hải Long tộc và Đại Chu có khế ước, nếu Long Nữ kia đi tìm Âm Dương Đạo Tông che chở thì phải làm sao?”

Giao Long tiểu đệ lại lo lắng hỏi.

“Hừ, Đông Hải Long tộc có khế ước với Đại Chu không sai, nhưng lại chẳng có hiệp ước gì với Âm Dương Đạo Tông, huống hồ Long Nữ bị thương nặng như vậy chính là do Thiên Mệnh Huyền Nữ của Âm Dương Đạo Tông gây ra.”

“Hai người đó là kẻ thù không đội trời chung, Long Nữ tuyệt đối không thể nhận được sự che chở của Âm Dương Đạo Tông, nàng chỉ có thể lén lút ẩn náu trong thánh địa của Đạo Tông.”

Nhắc đến Thiên Mệnh Huyền Nữ, trong mắt gã giao long tráng hán cũng lóe lên vẻ kiêng kỵ và khó tin.

Nhân tộc này quả thật được trời ưu ái, vậy mà có thể tu thành Đệ Thất Bất Diệt Cảnh khi chỉ mới khoảng hai mươi tuổi.

Bọn yêu tộc chúng, muốn tu đến cảnh giới này, ai mà không mất đến mấy trăm năm?

Huyền Điểu nhất tộc vốn là thánh tộc của Yêu tộc, lại tự cam sa đọa kết hợp với Nhân tộc.

Nhưng không thể không nói, Huyền Điểu nhất tộc được khí vận của Nhân tộc, dù đã mất đi vương triều năm xưa, thực lực vẫn vô cùng mạnh mẽ.

“Hiền đệ chớ vội, ưu thế lớn nhất của Yêu tộc chúng ta so với Nhân tộc chính là tuổi thọ dài, chúng ta có thể từ từ chờ đợi.”

“Nếu Long Nữ bị Âm Dương Đạo Tông phát hiện và đuổi ra, chúng ta sẽ tìm cơ hội giết chết nàng.”

“Nếu nàng thật sự ẩn nấp rất kỹ, không bị Âm Dương Đạo Tông phát hiện cho đến khi dưỡng thương xong, vậy thì chúng ta cũng đừng do dự, lập tức rời khỏi Cửu Châu.”

“Hiền đệ phải ghi nhớ, chúng ta thành tựu Chân Long rất quan trọng, nhưng mạng sống của chúng ta còn quan trọng hơn. Nhân tộc có câu nói rất hay, còn núi xanh thì lo gì không có củi đốt!”

Giao Long tiểu đệ mặt đầy sùng bái: “Huynh trưởng dạy phải, tiểu đệ xin nghe theo mọi sự sắp xếp của huynh trưởng.”

Hắc Giao gật đầu.

Về tên tiểu đệ này, điều hắn hài lòng nhất chính là y có phần ngốc nghếch, lại rất nghe lời.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!